Tôi nhớ những năm 1986 - 1987, cả xóm tôi (ở TP Thủ Đức bây giờ) gần 20 nóc nhà, chỉ có mình nhà tôi là có cái TV đen trắng 14 inches. Cứ mỗi tối, mới 18h là già trẻ, lớn bé từ xung quanh ùn ùn kéo tới để chuẩn bị xem bộ phim Tây Du Ký phát vòa lúc 20h.
Ba mẹ tôi biết vậy, nên cứ chập tối là hối con cái ăn cơm, tắm rửa thật sớm, rồi trải chiếu, quét nhà cho sạch sẽ trước khi mọi người sang nhà. Các cụ lão niên thường tới nhà tôi trước tiên. Mấy cụ bà ngồi trên tấm ván ngoáy trầu, còn mấy cụ ông ngồi ngoài sân hút thuốc.
Tôi nhớ hồi ấy, ba tôi mở ổ khóa cái lồng sắt bảo vệ TV rồi mở lên. Còn mẹ đứng sau này, xoay cái trụ ăng ten rồi hỏi lớn vọng vào: "Được chưa". Người trong nhà túm tụm quanh cái TV, chờ tới khi màn hình ổn định là đáp lớn: "Được rồi". Nhiều khi đang xem, gió lớn làm xoay cái cột tre treo ăng ten, chúng tôi lại phải chạy ra xoay lại để xem cho rõ.
Ban ngày không có đài để coi, mà ba tôi khóa trái cái lồng sắt, nên đám trẻ chúng tôi hầu như không dám đụng tới TV. Vậy là tụi con nít kéo nhau chuyển qua thuê truyện hoặc mượn sách để đọc. Thời đó kiếm được cuốn truyện hay sách rất khó bởi không có nhà sách như bây giờ.
>> Tôi đọc 50 trang sách mỗi ngày
Tôi đã đọc trọn cả bộ Tây Du Ký (10 quyển dày), bộ Tam Quốc diễn nghĩa, bộ Bao công... Thời đó, bữa nào may mắn mượn được báo Nhi Đồng, Khăn quàng đỏ, hay cuốn truyện tranh Doraemon ở thư viện trường thì đám chúng tôi mê lắm. Rồi mỗi khi có ít tiền, chúng tôi lại đi thuê ngay mấy bộ truyện tranh cũ để nghiền ngẫm cho thỏa cơn thèm đọc.
Sau này lớn lên, dù có thêm nhiều phương tiện giải trí hiện đại, nhưng nhu cầu đọc sách của tôi vẫn còn. Tôi đi làm nên có tiền, mua được những cuốn sách mới tinh như mấy bộ tiểu thuyết của Dan Brown, Arthur Conan Doyle... Rồi tôi còn đọc cả mấy tiểu thuyết trên mạng của Hồ Biểu Chánh, Khương Nhung... đến mức thuộc lòng tới giờ.
Tiếc là, giờ đây, con trai 16 tuổi của tôi lại chẳng mê sách giống ba của nó. Âu cũng là tình trạng chung của đám trẻ con bây giờ. Đọc sách đã không còn là một món ăn tinh thần khoái khẩu, khi những đứa trẻ thích dành thời gian cho mấy món đồ công nghệ hơn mấy trang viết toàn con chữ.
Tôi rèn con đọc sách từ khi chưa biết chữ Người thành công không đọc sách tạp nham Tôi đọc sách nhiều nhưng thiếu trải nghiệm 'Đọc càng nhiều sách càng tốt' Đọc sách khác xa 'mọt sách' 'Đọc sách, để bớt cử nhân chạy xe ôm công nghệ' Tôi rèn con đọc sách từ khi chưa biết chữ Người thành công không đọc sách tạp nham Tôi đọc sách nhiều nhưng thiếu trải nghiệm 'Đọc càng nhiều sách càng tốt' Đọc sách khác xa 'mọt sách' 'Đọc sách, để bớt cử nhân chạy xe ôm công nghệ'